1.25 biện fáp tán gái
1. Mời nàng xem phim.
2. Ðừng ngại vén những sợi tóc lơ thơ phủ trên mắt hay dính trên gò má nàng
một cách âu yếm.
3. Vòng tay choàng nhẹ lưng nàng khi giới thiệu nàng với bạn bè và gia đình.
4. Khi đang đi chung, hãy siếtchặt bàn tay nàng khi bất chợt có một phụ nữ đẹp
ăn mặc khêu gợi đi qua.
5. Hãy gọi điện cho nàng khi bạn cảm thấy buồn.
6. Hôn nhẹ lên gò má nàng khi tạm biệt sau một buổi tối vui vẻ.
7. Nài nỉ xin xem một tấm hình nàng chụp khi còn bé.
8. Nếu nghe nàng thút thít trên điện thoại, hãy đến với nàng ngay lập tức.
9. Hãy mua tặng nàng một đĩa nhạc những bài ca bất hủ thế giới.
10. Gọi nước uống cho nàng, cố gắng quan tâm đến gu thưởng thức của nàng.
11. Nhớ và nhắc ngày kỷ niệm hai đứa quen nhau truớc khi nàng thốt ra.
12. Gởi mail cho nàng. Nói bấtcứ chuyện gì cũng được.
13. Khi nàng cảm thấy bất anhãy nhìn thẳng vào mắt nàngvà nói không ai trên
thế gian này hợp với bạn hơn nàng.
14. Hãy gọi điện cho nàng ngay khi bạn lên xe hay lên máy bay đi công tác.
15. Tìm mọi cách làm nàng cười khi thấy nàng ủ ê.
16. Rủ nàng xem trực tiếp môn thể thao bạn thích nhưng hãy quan tâm đến nàng
hơn chú ý đến trận đấu.
17. Hãy cạo râu tươm tất trước khi gặp nàng.
18. Ôm thật chặt nàng khi nàng ghen.
19. Tặng nữ trang cho nàng.
20. Khi cả hai cùng đi dạo, trên tay bạn cần có món ăn vặt mà nàng ưa thích.
21. Khi nàng ngả đầu vào vaibạn, hãy thì thầm gọi tên nàng.
22. Hãy chọn mở các bản nhạc nàng yêu thích khi nàngđang nấu nướng.
23. Tự tay sửa hay đề nghị sửa vật dụng của nàng mà bạn nhận thấy đang trục
trặc.
24. Quan tâm khi nàng mặc đồ mới.
25. Nếu nàng đã là "bà xã", hãy hôn nhẹ vào bả vai nànglúc nàng thiu thiu ngủ.2. Làm j vào ngày valentine tình yêu
Để "người ấy" bất ngờ trongngày Valentine
Trong Ngày lễ tình yêu sắp tới, bạn sẽ mang đến cho người mình yêu thương những điều thật bất ngờ. Mộttấm thiếp tự làm, đĩa CD yêuthích của hai người... sẽ khiến tình yêu nồng thắm hơn.
1. Viết một câu chuyện về tình yêu của hai người: Bạn hãy mang đến niềm vui cho chàng bằng cách viết câu chuyện tình yêu về lần đầu gặp gỡ, về quá trình hai người đến với nhau và mongmuốn của hai người.
2. Gây bất ngờ bằng những chiếc bánh: Hãy tự làm nhữngchiếc bánh mà chàng yêu thích, trang trí thật lãng mạn cho không gian của hai người. Chàng sẽ rất ngạc nhiên và vui sướng.
3. Làm bánh pizza: Thay bằngmua, bạn hãy tự làm những chiếc bánh pizza và viết dòng chữ “I love you” trên đó.
4. Làm thiếp tặng người ấy: Hãy viết những cảm xúc tình yêu của bạn nên tấm thiệp đó, bạn sẽ khiến người yêu rất hạnh phúc.
5. Tạo clip hoặc thu âm: Trong những món quà này, bạn sẽ nói về ngày đầu gặp gỡ, những cảm nhận đặc biệtvề người ấy… Đây sẽ là mónquà hết sức độc đáo với người bạn yêu.
6. Thu thập những bức ảnh quý giá nhất về những kỷ niệm của hai người yêu nhau và cùng nhau xem lại trong ngày Valentine.
7. Cùng làm những điều hài hước và vui vẻ: Hai người sẽcó cảm giác gần nhau hơn qua những dịp như thế này.
8. Thuê một bộ phim mà cả hai người đều yêu thích và gắn bó với kỷ niệm của hai người để cùng xem.
9. Mua CD cả hai người cùng thích.
10. Nhảy điệu mà hai người yêu thích.
11. Ăn mặc giống như nhân vật hoạt hình hoặc nhân vật trong phim để người ấy ngạcnhiên.
12. Cùng diễn một cảnh trongbộ phim yêu thích, chẳng hạnnhư Titanic…
13. Ăn mặc giống như một du khách, bắt chước nhiều giọngkhác nhau và cùng nhau đi du lịch. Nhớ đừng quên máy ảnh.
14. Mang nhiều điều bất ngờ trên giường: Thử một tư thế “yêu” mới mà trước đây bạn chưa bao giờ áp dụng...
3.lòng vị tha
Nếu tôi có thể làm được một được một điều gì đó có ích cho nhiều người thì tôi sẽ làmmột trung tâm (nhưng tôi chưa biết đặt tên trung tâm này là gì nữa), mà nơi đó những người thất tình (như tôi), những người mà gia đìnhhọ không vui (như bạn gái tôi), con giận cha mẹ, cha mẹ giận con, anh chị em giận nhau.... đến đó để tìm lại sự yên bình trong lòng, họ tìm thấy lòng vị tha trong lòng họ, Họ có thể đến đó thả bộ trong một công viên thật đẹp của trung tâm. (Trung tâm không phải là nơi mà các cặp tình nhân đến đó hẹn hò dạo chơi.) tôi cũng không biết trên thế giới đã có trung tâm nào như thế này chưa.
Họ sẽ được xem những bộ phim hay, những phim tư liệu về những người bất hạnh trên thế giới để họ thấy rằng trên thế giới này còn rất nhiều người bất hạnh hơn họ. Khi đến đó họ sẽ có người luôn ở cạnh họ khi họ cảm thấy cô đơn. Họ sẽ đượcgiải bày buồn bực của họ và sẽ được các chuyên gia tâm lý tư vấn hay gợi ý cách giải quyết bế tắt mà họ đang gánh chịu. Hay chỉ để họ mộtmình yên tĩnh một mình nếu họ muốn.
Tôi hy vọng rằng khi từ trung tâm đó về họ sẽ lấy lạicân bằng trong cuộc sống vàhọ sẽ nghĩ ra cách giải quyết vấn đề tốt hơn. Họ sẽđược các chuyên gia tâm lý ởđó gợi ý cách giải quyết bế tắt. Và trung tâm cũng lưu lạicác trường hợp có đặc biệt để có thể theo dõi họ ngay khi họ về nhà, phòng trườnghợp tự tìm đến cái chết. Họ sẽ được các nhân viên trung tâm ghé nhà hay gọi điện thăm họ thường xuyên. Và cái chính là họ cảm nhận ra rằng các nhân viên là những người bạn gần gũi của họ.
Tôi muốn thấy rằng cuộc sống còn nhiều điều rất đẹp.tôi không muốn mọi người phải buồn thảm như tôi lúc này.
Tôi không biết ước nguyện của tôi có thành hiện thực không? Nhưng tôi hy vọng rằng sau này nếu tôi không còn nữa sẽ một người nào đósẽ thực hiện được cái ước nguyện giống như tôi thế này.
4.Lối Đi Cho Tình Yêu
Cuối cùng em đã hiểu được anh. Dưới vẻ ngoài hết sức bình dị, anh có trái tim yêu mãnh liệt không biểu đạt bằng lời. Yêu em, nhưng không nói. Đó là cách của anh- một lối đi riêng của tình yêukhác hẳn với mọi người.
Em nói với anh: “Hôm nay quét cầu thang, suýt chút nữa thì em ngã”. Cứ ngỡ rằng anh sẽ an ủi em rằng: “Em yêu, phải cẩn thận một chút chứ!”. Nhưng anh lại nói:“Em quét chậm thì sẽ chẳng có chuyện gì xảy ra”.
Em cảm thấy bị tổn thương. Anh không yêu em, không quan tâm tới em chút nào.
Sau này, em phát hiện ra cầuthang nhà mình luôn sạch sẽ,em không còn phải quét nữa. Và mỗi ngày quỹ thời gian bận rộn của anh lại mất thêm 5 phút...
Em nói với anh: “Xe của em bị hỏng, em phải đi ô tô bus nửa tiếng mới về được đến nhà”. Em nghĩ, anh sẽ nói: “Sao không gọi anh đến đón? Em có mệt lắm không?”. Nhưng anh lại nói: “Thế cũnghay, em có cơ hội giảm eo thêm một chút”.
Em rất giận, thấy anh không yêu em, không quan tâm tới em.
Hôm sau em phát hiện thấy anh để lại chìa khoá xe của anh trên bàn. Anh đã đến cơ quan bằng xe bus và để lại lời nhắn: “Anh sẽ mang xe của em đi sửa”. Anh còn chuẩn bị cho em rất nhiều đồ ăn sáng.
Em nói với anh: “Em muốn đi du lịch, tới Hà Lan chẳng hạn… ngắm biển hoa rực rỡ”.Em nghĩ, anh sẽ quan tâm tới em và bảo: “Chúng ta cùng lên kế hoạch nhé!”. Chodù phô trương vài câu tốt, song rốt cuộc anh bảo: “Rõ chán, sao lại tiêu khoản tiền lớn cho một việc vô vị như thế nhỉ?”.
Em giận lắm. Rõ là anh không yêu em, không hiểu em.
Sau này, em phát hiện một tập tranh, ảnh, bài báo viết về các loài hoa ở trong nướccũng như trên thế giới được anh sưu tầm và để ở bàn làm việc của em. Mỗi bức ảnh,bài báo đều có bút tích của anh ghi lại tên loài hoa và xuất xứ của nó.
Em nói với anh: “Em đi với bạn, tối sẽ về muộn”. Em cứ cho rằng anh sẽ quan tâm, hỏi xem em đi với ai, mấy giờem về. Nhưng anh bảo: “Tuỳem, miễn em thấy vui là được”.
Em rất buồn. Thấy rằng anh không còn yêu em, không quan tâm tới em.
Tối đó, em giận dỗi đi đến bagiờ sáng mới về nhà. Em thấy dáng anh ngồi ngủ gật ở trên ghế phòng khách đợi em.
Em nói với anh: “Ngày trong tháng của em đến rồi, em đau bụng quá!”. Em nghĩ rằng anh sẽ an ủi em: “Em cốchịu đựng một chút, một ngàysẽ chóng qua thôi”. Nhưng anh bảo: “Phụ nữ thật phiền phức”.
Em đau lòng, thấy anh khôngyêu em, không thương em.
Sau này, trong tủ lạnh của chúng ta chứa rất nhiều sôcôla và đậu đỏ, đều là những thứ anh mua song anhmãi không ăn. Một tháng qua đi. Một tuần trước và sau “ngày ấy” của em, anh đều nầu canh đậu đỏ.
Em nói với anh: “Em rất vui mừng được lấy anh, một người chồng tốt”. Em cũng nghĩ rằng anh sẽ vui mừng trả lời em: “Anh cũng cảm thấy như vậy. Em là người vợ tốt nhất”. Song anh bảo: “Lấy thì cũng đã lấy rồi, cố mà cư xử tốt với nhau”.
Em giận lắm. Anh không yêu em, anh không hiểu em.
Sau này vô tình em phát hiện, trước khi đi ngủ, anh dùng giấy ăn lau chùi bức ảnh cưới ở đầu giường ngủ, sau đó anh ngắm nhìn và mỉm cười rất lâu.
5.Những Mối Tình Đầu
Buổi tối lũ con gái như những con gà mái tơ nhốt chung một chuồng tự dưng khó khé tra hỏi nhau về mối tình đầu. Ừm. Yêu từ bao giờ, cầmtay lần đầu ở đâu ? Hôn người đầu tiên là ai, có thích không, bao lâu thì tan vỡ? ƯÂm, đại loại là những chuyện vô cùng"dở hơi không biết bơi". Hương cười phe phé kể yêu chú hàng xóm từ năm lớp mười. Chú hay sang nhà xin mẹ mắm tôm để ăn cà. Nhà có bà con ở vùng biển nên haybiếu cả can mắm tôm đặc sản. Mẹ Hương thểu thảo hôm nào cũng cho, chú hôm nào cũng sang xin, Hương nhìn thấy chú thành quen, bữa cơm nào không thấy cái bát chìa vào là nuốt cơmkhông trôi. Hẹn hò đi chơi mấy buổi. Mà đi thì trốn xuôi, trốn ngược mới được. Quy ra cũng tại chú gấp hai rưỡi tuổiHương. Hương xoe xoé"Nhưng đừng tưởng già, trông chú còn "phong độ" lắm". Chú dẫn Hương đi chơi viện bảo tàng, đến nơi chú làm việc và nhân buổi trưa không ai để ý, định hôn Hương. Nhưng luống cuống thế nào Hương ngã ngồi ra đất, đập mông đau quá nên không thể hôn nổi. Hương bảo sau này đi với ai mà cả hai đều có tình ý thì Hương phải chọn một chỗ cố thủ thật chắc chắn, đề phòng rủi ro. Cả bọn nhao nhao "Thế sau có tiếp tục xi-nê-ma gì nữakhông?". Hương lắc đầu.Chú vẫn sang xin mắm tôm đều và mấy năm sau cưới một cô goá chồng.
Đến lượt Huế. Nó thẹn thò một lúc mới dám thúnhận là hôn lần đầu ở trong phòng hoá trang sau cánh gà hội trường. Nó với thằng bạn cùng lớp diễn cặp với nhau trong vai đôi bạn cùng tiến. Trong quá trình tập vở chung, hai đứa đãmắt la mày lém rồi nhưng thằng kia nhát gái đến nỗi phải diễn cảnh hai đứa tay trong tay rất vui vẻ, hồn nhiên mà hai đứa cắc cớ nắm kiểu gì cũng thẹn thò như đôi đang yêu nhau nên cô giáo bắt cầm tay luôn cho dạn. Đương nhiên cầm lâu thìthích nhưng cái hồi hộp ban đầu cũng mất đi, thực tình cả hai chỉ muốn hôn xem mùi vị nónhư thế nào. Diễn xong đám bạn cùng trường hoan hô quá trời hai đứachạy vào trong tập hợp để ăn cháo gà bồi dưỡng. Đang theo đà chạy vào thì thằng kia giật Huế lại dúi vào sau cánh gà và nụ hôn đầu đời thấm mùi son phấn hoá trang đến nghẹt thở. Đúng ra là thằng kia phải ăn mấy lớp son của Huế. "Thế là ngọt ngào rùi". Đứa khỉ gió nào đó kết luận và nhìn chăm chăm vào môi Huếxem cái môi "hun" rồi nónhư thế nào. Huế ngượng quá dúi mặt xuống đám chăn. Để gỡ lũ tiểu yêu ra khỏi Huế, Hoa quyết định tự kể chuyện mình.Hoa nổi tiếng là đứa đa tình, giống gien mẹ. Mà mẹ nó có ai là không biết: Trẻ tươi mơn mởn,bỏ bố con nó từ lâu và cặp với không biết bao nhiêu là ông quyền cao chức trọng. Bà có tài"căn" đúng thời điểm ông nào sắp phất lên thì sà đến, đúng lúc nào ôngta sắp sa cơ lỡ vận thì lảng ra, rút lui an toàn. Nó còn xinh hơn cả mẹ. Mới học trung học mặt mũi đã rạng rỡ như hoa đào. Nó tự hào từng là bồ của tất cả đám con trai "có giá" ở trường."Giá" ở đây là theo nhiều tiêu chuẩn. Một là đẹp trai con nhà giàu, hai là học giỏi có khả năng, ba cũng là cậu ấm con quan. Hạng bét nhấtcũng phải có chút tài vặtnhư hát hay, đánh bóng chuyền giỏi hay mồm mép tép nhảy… Nó làm cho khối đứa con gái dè chừng vì sợ nó cướp bồ nhưng với bạn bè vô tư thì Hoa quả là một đứa rất đáng quý, thẳng thắn và nhiệt tình. Thế mà nụ hôn đầu đời của nó thật thảm hại. Một lần mẹ Hoa tổ chức sinh nhật cho nó ở nhà hàng. Khi nó đến nơi thì cả một bàn tiệc toàn các ông tai to mặt lớn và có mỗi mình mẹ nó là phụ nữ. Nó lịch sự cũng nângly với các chú nhưng chỉ được vòng đầu mặt màyđã xây xẩm. Ai đó dìu nóvào phòng. Chú ngồi cạnh lúc nãy vào theo vàđặt tay lên hông Hoa, gắn vào môi nó một cái hôn nồng nặc mùi bia, rượu, gỏi cá sống. Hoa bảo chính nhờ mùi tanh ghê tởm ấy mà nó tỉnh trí ra được mấy phút đểkịp tát bốp vào mặt ông ta và vùng chạy. Hoa nghẹn ngào "Sau này dù tao đã hôn rất nhiều, đãvung vãi nhiều thứ hơn cả hôn nhưng giá như ai cho tao một cái hôn đầu đời thật thanh khiết thì có lẽ tao đã không như bây giờ".
Cả lũ tự dưng trầm ắng xuống và bất giác đều thở dài theo tâm trạng của cô bạn đáng thương.Riêng Châu, Châu thấy mình thật hạnh phúc. So với tất cả những gì lũ bạn vừa kể, Châu không biết đấy đã phải mối tình đầu của mình chưa, nhưng rõ ràng bảo đó chỉ là một trò trẻ nít thì Châu không đồng ý. Bởi vì đó là một "mối tình tay ba" hẳn hoi.
Hồi ấy Châu học lớp hai.Vào lớp cô giáo bầu Châu làm quản ca. May làm lớp phó. Hùng làm lớp trưởng. Bộ ba ấy đã gắn bó với nhau suốt năm lớp hai do cô Hoài chủ nhiệm. Cô Hoài cũng là một cô giáo mà Châu nhớ nhất trong suốt thời đi học của mình. Có lẽ là do những kỷ niệm đầu đời bao giờ cũng như lúa ngậm đòng. Hương sữa thơm thảng thốt trên tay người cầmdẫu sau này hạt lúa có mẩy căng đến bao nhiêunữa. Nhưng chuyện về cô Hoài nói sau vậy. Còn lúc này đây, mặc cho lũ con gái kêu toang toác, cười xoe xoé trên một cái giường chật chội,Châu im lặng sống lại với kỷ niệm thơ dại của mình. Lớp trưởng chịu trách nhiệm chung về mọi mặt từ quân số, vệ sinh đến hoạt động phong trào, lớp phó như May chỉ chuyên về học tập. Châu làm quản ca, học rất giỏi, thêm nữa làcon gái nên chữ viết đẹpvà tròn trịa vô cùng. Trẻcon chưa biết chú ý nhiều đến xinh đẹp, nhà giàu hay những tiêu chuẩn như về sau này. Đơn giản đứa nào học giỏi sẽ là thống soái. Châu chẳng có một chức vụ gì đáng kể nhưng lại nắm quyền chỉ huy cả hai "ông tướng". Ngoài học, lũ Châu còn có bao nhiêu trò vui, như đi hái trộm me, xoài của những lâm trường ở gầntrường. Đi học hồi đấy cũng không có nhiều hàng rong và lũ trẻ con cuối thời bao cấp làm gì có tiền mà tiêu vặt như bây giờ. Mỗi đứa được nhà chuẩn bị cho một chai sáu lăm đựng nước lọc, đứa nào "xuya" hơn thì có cái biđông cũ của bố. Nhưng ở trường chạy nhảy chơi bao nhiêu trò, chỉ một loáng cả nước lẫn các thứ quả để dành đều cạn kiệt. May hay đi múc nước lã ở cái giếng trên đỉnh dốc để đổ đầy lại cho Châu. Nước lã lại còn ngọt, mát hơn cả nước đun sôi nên lắm lúc chỉ mong nước đun sôi hết để uống nước lã. Hùng ghen tị với May vì điều đấy, và cả hai đứa con trai ngồi trong lớp chỉ chăm chắm nhìn chai nước của Châu đã sắp hết chưa để còn giành nhau đi lấy. May gần nhà Châu hơn Hùng, nhưng bù lại, Hùng hay được đi "họp" cùng Châu hơn chứ lớp phó chả baogiờ được đi họp dù vẫn"có chức". Hùng rất "tâmlý", mỗi lần có dịp đi đâucùng lại để dành cho Châu mấy quả me chín. Hùng khoái nhìn cảnh Châu bóc từng lớp vỏ đã khô rốp sau đó nhăn mặt nuốt từ từ cả quả me dài ngoằng vào miệng. Mặt Châu rất yêu. Trắng hồng như búpbê, mỗi tội toàn bị các bạn bắt chấy từ đầu mình bỏ lên đầu Châu nên bố Châu bực lắm. Mẹ tìm hạt na giã ra gội đầu cho Châu còn bố thì sắm cả bộ dao kéo và nghĩ ra bất cứ kiểu tóc nào ngắn, gọn nhất để thực hành ngay trên đầuChâu. Thành ra cái mặt xinh xắn ấy có hôm vác nguyên cả mớ đen đen ngắn um ủm như cái nồi đất úp lên, hôm lại ba tầng xiên xẹo. Châu cứ khóc hết trận này đến trận khác rồi lại phải mang kiểu tóc đấy cho đến lúc nào bố Châu nghĩ ra kiểu tóc mới. May không bao giờ trêu Châu như các bạn khác. May dẫn Châu, bảo vệ Châu về đến tận nhà. Hôm nào trời mưa May sang tận nhà đón Châu, hai đứa cùng đi chung một mảnh áo mưa bộ độicủa bố May. Mẹ Châu dạy cùng mẹ May nên hai bà mẹ rất hay tâm sự về con cái. Thâm tâmChâu quý Hùng hơn dù Hùng không quan tâm được đến Châu nhiều như May.Thậm chí trong quyển vở ô ly, Châu còn tập viết thư gửi Hùng. May từ đấy ghét Hùng ra mặt và khi Hùng giao công việc hay cô giáo cử hai đứa đi đâu May không bao giờ chịu đi chung với Hùng. Ngược lại Hùng cũng luôn khó chịu mỗi lần May về chung với Châu. Nhưng rồi mùa xuân năm đấy làm đảo lộn tấtcả. Học sinh được nghỉ tết thì May tích cực sangnhà Châu rửa lá, tỉa cây,quét dọn cùng Châu. NhàMay có một cây mận trắng, mẹ May rất quý thế mà May dám bẻ một cành to sang cho Châu. Mẹ May giận nhưng không dám mắng con vì sợ đến tai mẹ Châu. Cả tết năm ấy nhà Châu ngào ngạt trong hương mận. Châu quên hẳn Hùng. Rồi bố Châu được điều đi công tác ở vùng khác và đưa cả hai mẹ con Châu đi. Mọi việc diễn ra nhanh chóng, Châu không kịp tạm biệt cả cô giáo Hoài, lớp 2A lẫn Hùng và các bạn.
Buổi chiều hôm ấy, May và Châu đứng dưới gốc cây mận trắng nhà May đầy lưu luyến. May nắm bàn tay xiu xíu của Châuhẹn hò "Sau này mình nhất định gặp lại châu. Mình sẽ đưa Châu ra tiệm cắt tóc chứ không để cho bố Châu cắt và... và mình... nhất định sẽ...lấy Châu làm vợ". Châu cũng gật đầu. Hoàn toànkhông phải là một cái gật đầu thơ trẻ mà ngaycả bây giờ Châu vẫn gật nếu May xuất hiện. Sự thực thì Châu có gặp lại"mối tình đầu" ấy một lần. Hôm ấy, bố Châu đang ở cơ quan đột nhiên có một người đàn bà cùng thằng bé trạc tuổi Châu xuất hiện. Lúcđó Châu đã học lớp sáu. Bố Châu đến trường đónChâu về. Hai đứa đứng ngây ngô ngắm nhau và cả thẹn thùng nữa. Châu chỉ dám liếc trộm May. May đã cao hơn Châu rất nhiều và không giống như trong tưởng tượng của Châu. Chỉ mộtloáng mẹ May đã kéo May đi. May dặn với theo "May nói gì hồi lớp hai Châu vẫn nhớ chứ? Luôn luôn là thế. Bao giờ mình lớn...". Châu lạigật đầu. Suốt cả mối tình đầu, hai lần người ta nói những câu quan trọng thì hai lần Châu đều gật gật. Cả hai đều còn bé quá để biết hôn nhưng dẫu sao cái nắm tay rụt rè dưới cây mận Châu vẫn nhớ như in. Vàmỗi lần như thế Châu lạimỉm cười. Rõ ràng mình yêu từ rất sớm. Từ lớp hai đã biết yêu và hẹn ước rồi. Ghê thật.
Châu ngoảnh lại đã thấy lũ gà mái ngủ hết rồi. Đầu đứa nọ ở dưới chân đứa kia. Mông cái Hoa đặt ngang mũi cái Huế. Cái Hằng xoạc chân ngang như cầu thủ chuẩn bị sút bóng, còn cái miệng "chi-ca-vâu" của cái Lan phô hết lợi. Cái Bông ngủ ngoan nhất, hai tay khép trướcngực, mặt rất duyên, rõ là một đứa con gái ý tứ kể cả trong giấc ngủ.Châu mãi vẫn chưa thu xếp được một góc cho mình đành ngồi bó gối trong bóng tối mờ dịu phủ khắp căn phòng. Tám đứa con gái, tám mối tình đầu, tám nụ hôn đầu, tám kiểu hẹn hò. Dẫu chua chát, buồn khổ, êm đềm, trong trẻohay bi hài đến cỡ nào đi chăng nữa những kỷ niệm đầu đời vẫn như một giọt nước từng làm lay động cả một lá khoaixanh mướt, non tơ...
Game di động 2013. click ngay!
liên kết :game 24h
SEO : Bạn đến từ :
bạn đang ol tại : http://tanphupro.tk
bạn đang ở :
0nline : 1
Hôm nay : 1
Tổng cộng : 872